Dưới đây là một đoạn trích ngắn trong cuộc nói chuyện của Mẹ Teresa khi nhắc tới câu chuyện sự sẻ chia tình yêu trong nghèo đói:
" Một tối nọ, khi một người đàn ông tới gia đình chúng tôi và nói rằng: 'Nhà tôi có tám đứa trẻ. Chúng đã không có thức ăn mấy ngày nay. Tôi đã đi lấy thức ăn và đi cùng tới nhà anh ta. Khi tới nơi, tôi nhìn thấy những gương mặt đói khổ của các em. Nhưng không có nỗi buồn khổ hay sự khổ đau nào trên gương mặt các em, chỉ có sự đói khổ cùng cực. Tôi đưa túi gạo cho người mẹ. Cô ấy đã chia làm hai túi rồi chạy ra ngoài trên tay mang theo một túi gạo. Khi người mẹ quay trở về, tôi đã hỏi cô ấy: 'Bạn vừa đi đâu vậy?'. Cô đáp lại một cách giản đơn: 'Tôi vừa mang sang nhà hàng xóm chút lương thực, họ cũng không có thức ăn nhiều ngày nay rồi'.
Tôi không ngạc nhiên về sự sẻ chia mà người mẹ đã làm bởi những người nghèo thì thường hào phóng. Nhưng điều khiến tôi bất ngờ đó là cô ấy biết hàng xóm của mình cũng đang đói khổ. Như một quy luật trong cuộc sống, khi bế tắc hay khó khăn, ta thường chú ý tới bản thân mình, hơn là lo lắng, quan tâm đến những người xung quanh. Nhưng cô ấy đã có những sự quan tâm đặc biệt và đáng trân trọng"
(Sưu tầm)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét